Thợ cắt cỏ áo xanh: Ký ức ngày đầu Hà Tây sáp nhập vào Hà Nội

Thợ cắt cỏ áo xanh: Ký ức ngày đầu Hà Tây sáp nhập vào Hà Nội

Đối với nhiều người dân từng thuộc tỉnh Hà Tây, thời khắc sáp nhập vào Hà Nội ngày 1.8.2008 đã để lại những ký ức không thể nào quên. Một trong những hình ảnh ấn tượng và mang tính biểu tượng nhất của những ngày đầu tiên ấy chính là sự xuất hiện của những ‘người thợ cắt cỏ áo xanh’.

Biểu tượng mới của một kỷ nguyên mới

Chỉ một thời gian rất ngắn sau khi nghị quyết sáp nhập có hiệu lực, trên các tuyến đường, công viên ở Hà Đông, Sơn Tây và các khu vực khác của Hà Tây (cũ), người dân đã bất ngờ và thích thú khi thấy những đội công nhân trong bộ đồng phục màu xanh lá cây đặc trưng. Họ là những công nhân của Công ty Môi trường Đô thị Hà Nội (URENCO).

Sự xuất hiện của họ mang theo một phong cách làm việc hoàn toàn mới lạ:

  • Trang phục chuyên nghiệp: Những bộ đồng phục màu xanh lá cây đồng bộ, sạch sẽ, tạo ra một hình ảnh chuyên nghiệp, khác biệt hẳn so với trước đây.
  • Thiết bị hiện đại: Thay cho những chiếc liềm thủ công, họ sử dụng những chiếc máy cắt cỏ đẩy tay. Tiếng máy ‘rè rè’ vang lên đều đặn đã trở thành một âm thanh mới mẻ, báo hiệu sự thay đổi.

Phong thái Thủ đô từ những việc nhỏ nhất

Điều khiến người dân ấn tượng không chỉ nằm ở vẻ bề ngoài. Cách làm việc của những người thợ URENCO thể hiện rõ sự chuyên nghiệp và hiệu quả. Các thảm cỏ ven đường, trong công viên được cắt tỉa nhanh chóng, phẳng lỳ và đẹp mắt. Rác cỏ được thu dọn ngay lập tức, trả lại không gian sạch sẽ, quang đãng.

Đối với người dân địa phương, hình ảnh này không đơn thuần là việc cắt cỏ. Nó là một trong những dấu hiệu hữu hình đầu tiên cho thấy họ đã thực sự trở thành một phần của Thủ đô. Đó là ‘phong thái Thủ đô’ được thể hiện qua sự ngăn nắp, quy củ và hiện đại trong từng công việc nhỏ nhất là chăm sóc cảnh quan đô thị.

Những người ‘thợ cắt cỏ áo xanh’ ngày ấy, có thể nói, chính là những người tiên phong mang ‘hơi thở’ và ‘phong cách’ của Hà Nội đến với những vùng đất mới sáp nhập. Hình ảnh của họ đã trở thành một ký ức đẹp, một biểu tượng khó phai về những ngày đầu tiên đầy bỡ ngỡ nhưng cũng tràn đầy hy vọng của một Hà Nội rộng lớn hơn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *